SINH VIÊN TRƯỜNG TÂY BẮC
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

SINH VIÊN TRƯỜNG TÂY BẮC

chào mừng bạn đến forum nghành công nghệ thông tin
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 bai hat sinh hoat doan

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 157
Join date : 01/11/2009
Age : 35
Đến từ : daklak

bai hat sinh hoat doan Empty
Bài gửiTiêu đề: bai hat sinh hoat doan   bai hat sinh hoat doan Icon_minitimeSat Mar 13, 2010 9:24 am

BÁC VẪN CÙNG CHÚNG CHÁU HÀNH QUÂN - Huy Thục

Đêm nay trên đường hành quân ra mặt trận. Trùng trùng đoàn quân tiến bước theo con đường của Bác. Nở ngàn hoa chiên công ta dâng lên người. Dâng lên tới Đảng cả niềm vui tin chiếu sáng ngời. Cờ sao quyết thắng, lấp lánh soi sáng đường cháu đi. Đi ta đi giải phóng miền Nam khi quê hương nhà vẫn còn bóng quân xâm lược. Thì ta còn chiến đấu "Quét sạch nó đi!", lời Bác thúc giục chúng ta. Chiến đấu cho quê nhà Nam Bắc hòa lời ca.

Năm xưa Bác cùng đàn con đi chiến dịch, núi rừng vẫn nhớ suối vẫn in hình bóng của Bác. Cả đoàn quân tiến theo Người như thác đổ. Điện Biên năm nào vọng lời Bác giữa chiến hào. Toàn quân hôm nay vẫn giữ cao ngọn cờ Bác trao. Đi ta đi giải phóng miền Nam khi quê hương nhà vẫn còn bóng quân xâm lược. Thì ta còn chiến đấu "Quét sạch nó đi!", lời Bác thúc giục chúng ta. Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân.

Hôm nay Bác gọi cả non sông đáp lời. Giương lê xốc tới quyết tiến lên ta giành chiến thắng. Đường hành quân đốc núi cao bao vực thẳm. Gian nan nào bằng lòng hờn căm cao ngút trời. Miền Nam ta ơi, hãy phất cao cờ đỏ Bác trao. Ta xông lên giải phóng thành đô. Phá hết bót đồn, quét sạch hết quân xâm lược. Vì độc lập tự do quyết giành ấm no. Giành lấy những mùa xuân. Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân.

CÙNG HÀNH QUÂN GIỮA MÙA XUÂN

Khi tiếng chim hót vang lên lời ca, và khi nắng tỏa giục bước quân hành xa, thì em có nghe tiếng mùa xuân về gọi cất bước giải phóng cho làng quê.

Trên núi sông mến yêu của ta, mà khi bóng giặc còn đó chưa rời xa, thì em có nghe tiếng mùa xuân về lời thôi thúc phải đánh tan giặc kia.

A...! Ta chào mùa xuân hành quân dành chiến thắng! A...! Ta chào mùa xuân sục sôi triều cách mạng. Xuân thắm tươi là trên nơi tiền tuyến. Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.

TIỂU ĐOÀN 307 - Nguyễn Hữu Trí

Ai đã từng đi qua sông (Cửu Long giang)2 sông trào nước xoáy. Ai đã từng nghe (tiếng tiểu đoàn)2 307. Buổi xuất quân tiểu đoàn năm ấy, cả tiểu đoàn thề dưới sao vàng, người chiến sĩ, tiếc gì máu rơi. Buổi xuất quân tiểu đoàn năm ấy, nguyện một lòng, gìn giữ non sông.

Đã chiến đấu, bao năm ròng chiến đấu với bao thành tích huy hoàng. Trận Tháp Mười, trận Mộc Hóa, vang tin đồn với trận La Bang. Lưỡi gươm vung với cánh tay sắt, đầu giặc rụng, nổ súng đồng đồn giặc vỡ tan.

Lẻ bảy, tiểu đoàn lẻ bảy, đoàn quân lẻ bảy kể từ ngày ấy đánh đâu được đấy, oai hùng biết mấy, tiểu đoàn lẻ bảy, với da sắt gan vàng tiến lên lòng son chẳng nan. Tiếng tiểu đoàn, bao nhiêu quân Pháp run rẩy sợ hãi, vang lừng danh tiếng ba trăm lẻ bảy. Lẻ bảy.

BÀI CA NGƯỜI LÍNH

1. Đường dài hành quân xa. Đi khắp non sông nhà. Ngày ngày quàng trên vai Ba lô và cây súng. Chân băng qua gió mưa. Đầu đội trời sao thưa. Thân băng qua thép gai. Vượt làn mưa đạn bay. Ôi tim ta bốc cao lửa thiêng anh hùng. Bao yêu thương thiết tha. Gởi lại người phương xa. Ta đi trong tiếng ca. Ngàn đời còn ngân nga. Ôi ta kiêu hãnh sao bước trên đường xa.

2. Một thời đầy gian lao. Chân bước trong chiến hào. Nhìn đồng đội yêu sao chia nhau từng ngày sống. Ta chia nhau hiểm nguy. Đường dài dìu nhau đi. Ta chia nhau chiến công. Và nhường mền đêm đông. Ta đi qua chiến tranh vẫn tươi nụ cười. Xa em bao tháng năm mà lòng chẳng xa xăm. Trong đêm sao biếc xanh. Nhìn bầu trời . Sao như đôi mắt em vẫn đang nhìn anh.

3. Rừng già mờ hơi sương. Ôm súng gác bên đường. Lòng nặng tình quê hương. Đêm mơ về thành phố. Ta xa trang sách xưa. Làm bạn rừng cây thưa. Ta xa bao phố trưa. Dầm mình vào đêm mưa. Ta hy sinh máu xương giữ yên phố phường. Ơi em nơi phố xa giờ này vào ca ba. Ta yêu trong cách xa. Tình ngọt ngào hơn hoa. Em ơi kiêu hãnh sao thủy chung lòng ta.

TIẾN VỀ SÀI GÒN - Huỳnh Minh Siêng

Nơi thành đô trong ánh điện quang tiếng nấc nghẹn câu cười. Khu nhà tranh năm cánh ngoại ô rên xiết đêm ngày. Quê nhà ta đau đớn lầm thanh sao bóp nghẹt tim người. Sài Gòn ơi ta đã về đây, ta đã về đây. Lướt qua nắng mưa súng bom nhịp chân đi. Quê hương kêu gọi tiến lên diệt quân Mỹ. Tiến về Sài Gòn ta quét sạch giặc thù. Hướng về đồng bằng ta tiến về thành đô.

Ta về quê khi ánh bình minh đang hé rạng chân trời. Ta về đây khi lũ ngoại xâm hấp hối tơi bời. Trên đường quê, nghe tiếng Mẹ ta đang khắc khoải mong chờ. Nào vượt lên mau bước đoàn quân giải phóng thành đô. Đứng lên phố phường đánh tan giặc ngoại xâm. Đứng lên ngoại thành, tiến lên đường no ấm. Nước nhà còn chờ trận cuối là trận này. Tiến về đồng bằng giải phóng thành đô.

Bao ngày qua tang tóc khổ đau đã biến thành căm hờn. Căm hờn dân tranh đấu sục sôi dân phố xuống đường. Bom rền vang vang khắp thành đô tiếng súng diệt quân thù. Đồng bào ơi, giải phóng về đây tung cánh tự do. Tiến lên giết giặc xiết chặt vòng vây. Tiến vô Sài Gòn, đánh tan tành giặc Mỹ. Tiến về Sài Gòn, ta quét sạch giặc thù. Hướng về đồng bằng, ta tiến về thành đô. Tiến về đồng bằng, giải phóng thành đô.

GIẢI PHÓNG MIỀN NAM - Lưu Hữu Phước

Giải phóng miền Nam chúng ta cùng quyết tiến bước. Diệt đế quốc Mỹ phá tan bè lũ bán nước. Ôi xương tan máu rơi lòng hận thù ngất trời, sông núi bao nhiêu năm cắt rời. Đây Cửu Long hùng tráng. Đây Trường Sơn quang vinh, thúc giục lòng ta hiên ngang đi giết thù, vai sánh vai chung một bóng cờ

Vùng lên nhân dân Việt Nam anh hùng, vùng lên xông pha vượt qua bão bùng. Thề cứu lấy nước nhà, thề hy sinh đến cùng, cầm gươm, ôm súng xông tới. Vận nước đã đến rồi, bình minh chiếu khắp nơi, dựng xây, non nước thắm tươi huy hoàng.

XUỐNG ĐƯỜNG

Xuống đường! Xuống đường! Đập tan mọi xích xiềng! Quyết kết đoàn tiến lên dành chánh quyền.

1. Miền Nam quê hương ta sống nô lệ trăm năm qua. Nào vùng lên thanh niên ơi! Đất nước gọi vang nơi nơi. Cùng tiền phong quyết võ trang, ta lên đường tranh dành cuộc sống. Cầm tầm vông cầm gạch đá. Dù phải hy sinh ta nào sá. Giành lấy chánh quyền về tay nhân dân.

2. Ngàn năm nhân dân ta, quyết bảo vệ non sông xưa. Bạch Đằng giang giương oai linh, chiến thắng Điện Biên quang vinh. Sài gòn Huế có thấy chăng, sôi căm thù máu kêu trả máu? Cùng toàn dân diệt giặc Mỹ. Dù đạn bom ta không sờn chí. Giành lấy chánh quyền về tay nhân dân.

3. Ngoại ô ai nghe chăng, súng vang dậy vây xâm lăng. Bọn giặc thua đang rên la, khắp phố phường ta xông ra. Lựu đạn cay, mũi lưỡi lê, ngăn sao được những người vì nước. Một người rơi, mười người tiến. Ngàn triệu thanh niên đang vượt lên. Giành lấy chánh quyền về tay nhân dân.

ĐÊM TRƯỜNG SƠN NHỚ BÁC - Trần Chung

Đêm Trường Sơn chúng cháu nhìn trăng nhìn cây. Cảnh về khuya như vẽ, bâng khuâng, chúng cháu thấy, Bác như mới đến nơi này.

ĐK: Ôi đêm Trường Sơn, nghe tiếng suối trong như tiếng hát xa, mà ngỡ như từ Pác Pó suối về đây ngân nga. Âm vang Trường Sơn, âm vang Trường Sơn

Đêm Trường Sơn, vẫn thấy mùa trăng ngàn xưa. Tỏa ngàn hương thương nhớ. Bâng khuâng chúng cháu thấy Bác như đang đứng nơi này. (ĐK)

Đường Trường Sơn mang bóng hình của Bác. Đường Trường Sơn chúng cháu dồn chân bước. Con đường của Bác đã đi qua.

LÁ XANH - Hoàng Việt

1. Lá còn xanh như anh đang còn trẻ. Lá trên cành như anh trong toàn dân. Gió rung cây, cành lá tưng bừng đùa vui. Anh trai làng, có đi chiến dịch mùa xuân. Anh là lá trên cành ngại chi gió mưa. Anh là trai, phải ra chiến trận phen này.
ĐK: Đi đầu quân, đi trong mùa động viên. Đi đầu quân, đi trong mùa xuân mới. (Gió lá reo)2, kìa bảng treo cùng trong làng. (Đi đầu quân)2, tất cả cho tiền tuyến, mau lên đi, hỡi các anh trai làng.

2. Lá còn xanh như bao anh còn trẻ. Sức oai hùng, đang căng trong toàn thân. Ngó lên cây, cành lá tươi đầy trời xanh. Anh trai làng, vấn vương gia đình làm chi. Ra tiền tuyến, tranh tài cùng nhau giết Tây. Em chờ anh, với bao chiến công lẫy lừng.

HÁT MÃI KHÚC QUÂN HÀNH - Diệp Minh Tuyền

1. Đời mình là một khúc quân hành. Đời mình là bài ca chiến sĩ. Ta ca vang, triền miên qua tháng ngày, lượn bay trên núi rừng biên cương đến nơi đảo xa.
ĐK: Mãi mãi lòng chúng ta, ca bài ca người lính. Mãi mãi lòng chúng ta, vẫn hát, khúc quân hành ca.

2. Dù rằng đời ta thích hoa hồng, kẻ thù buộc ta ôm cây súng. Ta yêu sao, làng quê non nước mình, tình quê hương vút thành thanh âm khúc quân hành ca.

HÁT CHO DÂN TÔI NGHE

Hát cho dân tôi nghe, tiếng hát tung cờ ngày nào. Hát cho đêm thiên thu, lửa cháy trên trại giặc thù. Hát âm u trong đêm, muôn cách tay đang dậy lên. Hát cho anh công nhân, xiềng xích như mây tan hoang. Hát cho anh công nhân, bỏ cày theo tiếng loa vang.

Ngày nao thênh thanh dân đứng lên phá xiềng nô lệ. Ngày nao hiên ngang ta cùng nhau đứng chung đồng bào. Giành lại dòng sông này cho lúa chín khắp đồng xanh. Giành lại thành phố đó bàn tay nâng cao hòa bình.

Ngày nao loa vang dân xóm thôn cũng vừa lên đường. Đời không yên vui nên rừng hoang cũng quen người rồi. Còn lại dòng sông này cho máu thắm khắp đồng xanh. Còn lại thành phố đó Việt Nam nâng cao hòa bình.

Hát cho sông không sâu, cho tiếng kêu đò thật gần. Hát cho đêm qua lâu cô lái đưa người vào bờ. Hát sâu trong xa xưa tiếng hát Trưng Vương hồn thơm. Hát vang danh Lam Sơn người cũng như mây lên non. Hát cho trăm năm sau sử vàng cũng biết môi thơm.

TA RA TRẬN HÔM NAY - Văn An

Ta đi giữa mùa xuân trên đường ra trận. Tiền tuyến xa giục lòng ta mạnh bước. Lời nước non như càng giục giã lòng ta. Băng qua muôn núi ngàn sông rộn vui tiếng ca.

Rung rinh lá ngụy trang lưng đèo gió lộng. Tuổi thanh xuân càng hăng say nhịp sống. Nhìn suối bom đạn giặc đã cày sâu. Ta đi giữa những bàn tay san hố bắc cầu.

Hành quân ta lại hành quân núi sông nâng bước đôi chân ta lên đường. Đường xa, ghập ghềnh dốc núi đường trơn, đôi chân bao chiến sĩ bước mòn mà đã xanh. Ta đi tiếp bước cha anh, khi nào còn giặc ta vẫn còn hành quân xa. Nơi nào còn giặc ta vẫn còn hành quân xa. Ta còn hành quân xa..

TỔ QUỐC ƠI TA ĐÃ NGHE

Ơi Tổ quốc ta đã nghe lời réo gọi, trong tiếng hờn trong máu lửa ngập trời. Từng giây nghe quê hương xót xa đầy trong cơn thê lương. Thù quân gieo đau thương bao suối lệ tràn dâng muôn phương. Tổ quốc ơi ta đã nghe lời sông núi, hận thù này tràn đầy sục sôi trong tim gan nồng. Ta đi chiến đấu quyết đánh tan quân bạo tàn, bảo vệ quê hương ta.

Ơi tổ quốc bao tiếng ca giờ lên đường, đem máu hồng tô thắm đẹp cuộc đời, lời xưa vang đâu đây chí kiên cường muôn phương tung bay. Đường ta đi hôm nay bao xác thù gục ngã tan thây, tổ quốc ơi bao thiết tha lời sông núi. Thề nguyện cả cuộc đời trọn dâng cho quê hương này. Muôn hoa tươi thắm ngát hương trên bao nụ cười, gian khổ nề chi ta ra đi.

ĐOÀN GIẢI PHÓNG QUÂN - Phan Huỳnh ĐiểuĐoàn giải phóng quân một lòng ra đi, nào có xá chi đâu ngày trở về. Ra đi, ra đi bảo tồn sông núi, ra đi ra đi thà chết chớ lui. Cờ bay phấp phới ngời màu lạc hồng, kèn reo vang tiếng gọi dòng lạc hồng cùng giải phóng quân. Ra đi ra đi theo hồn sông núi, thù bao năm qua có bao giờ nguôi.

Dưới cờ oai nghiêm sao vàng bay, đoàn quân Việt Nam có hay, ngày xưa biết bao vị hùng anh. Quyết vì non sông ra tay bao lần, ngày nay đoàn quân ta gắng làm sao, dành quyền tự do hạnh phúc cho dân.

Đoàn giải phóng quân một lần ra đi, dù có gian nguy nhưng lòng không nề. Ra đi ra đi bảo tồn sông núi, ra đi ra đi thà chết chớ lui.

BÀI CA TRƯỜNG SƠN - Nhạc : TRẦN CHUNG.Thơ: GIA DŨNG

Trường sơn ơi, trên đường ta qua không một dấu chân người. Có chú nai vàng nghiên đôi tai ngơ ngác, dừng lưng đèo mà nghe suối hát, ngắt một đoá hoa rừng cài lên mũ ta đi. Trường sơn ơi, trường sơn ơi. Đèo vút cao vượt qua mây gió. Đạp đá tai bèo bằng sức pháo ngàn cân. Đi ta đi những chàng trai phù đổng. Còn gì vui hơn đường ra trận mùa xuân. ôi có những vì sao thức cùng ta đêm nay. Như mắt em sáng lên muôn niềm tin. Ta nhớ má Năm Căn. Ta thương em Cửa Việt. Mười bốn năm rồi giất ngủ chưa tròn. Cả miền nam đang gọi chúng ta đi.

Trường sơn ơi, trường sơn ơi! Đêm nay ta đi trường sơn lộng gió. Trời vắng trăng sao nhưng tim ta rực lửa. Đi ta đi tung cánh đại bàng, vang khúc nhạc hùng giải phóng miền nam. Giải phóng miền nam.

ANH VẪN HÀNH QUÂN - Huy Du - Trần Hữu Trung
1. Anh vẫn hành quân. Trên đường ra chiến dịch. Mé đồi quê anh bước, trăng non ló đỉnh rừng. Anh vẫn hành quân, lưng đèo qua bãi suối. Súng ngang đầu gối, anh qua khắp chiến trường. Trời Điện Biên mây trắng. Gió lưng đèo chiến thắng. Tưng bừng trong ánh nắng, dù thời gian phai sắc. Đất nước còn chia cắt, vẫn bước anh không ngừng.

ĐK: Anh vẫn hành quân. Chân đều chân bước dồn. Gian khổ anh không sờn, khi giặc kia vẫn còn, Anh vẫn hành quân. Anh vẫn hành quân. Hưm…..
2. Anh vẫn hành quân. Tiêu diệt hết kẻ thù. Súng cầm tay tiến bước, anh đi khắp chiến trường. Anh vẫn hành quân.

Đêm về qua vách núi có Bác Hồ chỉ lối, mắt anh thêm sáng ngời. Lòng anh mang ấp Bắc, dẫu cho đường xa lắc. Không lùi anh vẫn bước, dù bao cơn giông tố. Dẫu cho lòng nhớ mong, vẫn hát vang trên đường. (ĐK)
3. Anh vẫn hành quân. Qua đồng khô vũng lầy, máy Điện Biên anh dũng anh đi khắp núi rừng. Anh vẫn hành quân. Mưa ngàn thêm gió núi khắp sông dài anh tới. Quê hương ơi!. Nhắn mấy lời.

Dòng Cửu Long xa tắp nước sông Hồng miền Bắc, đôi dòng chung miếng đất, vì quê hương đất nước. Vẫn đang còn đế quốc, chiến đấu anh không lùi. (ĐK)

SÀI GÒN QUẬT KHỞI - Hồ Bắc

1. Rầm rập bước chân ta đi, rung chuyển đường phố Sài Gòn. Khi con chim én báo mùa xuân về, tin vui chiến thắng bay từ quê nhà. Sài Gòn ơi! Ta đang bước trên đường chiến thắng.
Thề diệt hết lũ ác ôn, tiêu diệt giặc Mỹ bạo tàn. Nhân dân yêu nước đã cùng xuống đường, bên bao binh sĩ bao ngày mong chờ. Cùng vùng lên, súng tiến công vang mùa xuân.

ĐK: Sài Gòn ơi! trong lửa đạn vẫn kiên gan, hướng về mặt trận sáng ngời. Sài Gòn ơi! Đây thành phố anh hùng, đã từng lập bao chiến công. Vì tự do, đây hồi kèn tiến quân, đang thúc giục miền Nam tiến lên. Ta đang sống những ngày lịch sử, ta xốc tới bước trên đầu thù, ta cất cao lá cờ thắng lợi trên Sài Gòn.

2. Sài Gòn đó quê ta ơi, trong biển lửa vẫn ngời ngời. Ta đi như sóng căm hờn dâng trào, xô lên trên xác quân thù hung bạo, giành một mùa xuân tươi sáng, khắp miền Nam.

BƯỚC CHÂN TRÊN DÃY TRƯỜNG SƠN - Vũ Trọng Hối

1. Ta vượt qua triền núi cao Trường Sơn, đá mòn mà đôi gót không mòn. Ta đi nhằm phương Nam gió ngàn đưa chân ta về quê hương. Quân về trong gió đang dâng triều lên. Máu thắm đường ta đi lẫn mồ hôi rơi tình quê tha thiết, ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình.

2. Xưa Trường Sơn rừng vắng núi mù sương, theo Đảng mạnh chân bước trên đường. Trên con đường ta đi lũ trào thác xối, mưa rừng vắt núi. Oi miền Nam đó dang tay gọi tới. Núi vút thành vách đứng, nắng hè khét đá, rừng khuya mất lối, ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình.

3. Ta là con của núi non Trường Sơn, nối mạch tình quân giữa hương ngàn. Oi núi rừng che ta, núi rừng bao vây quân thù bốn phía, con đường Nam-Bắc thiêng liêng tình nghĩa. Nơi chân trời đang dâng, sắc hồng đang lan, lòng ta như nắng, ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình.

4. Con đường đi lửa máu theo từng giây, chuyến hàng vào Nam nghĩa thêm đầy. Mỗi thước đường vươn xa, chuyến hàng ta vô, góp phần chiến thắng, tấm lòng miền Bắc đang trông chờ ta.Tiến dưới cờ chiến thắng, quyết dành thống nhất, đời cao tiếng hát, ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình.

HÀNH KHÚC NGÀY VÀ ĐÊM - Phan Huỳnh Điểu

Rất dài và rất xa, là những ngày thương nhớ. Nơi cháy lên ngọn lửa, là trái tim yêu thương là trái tim yêu thương.

Anh đang mùa hành quân pháo lăn dài chiến dịch, bồi hồi đêm xuất kích chờ nghe tiếng pháo ran. Ngôi sao như mắt anh trong những đêm không ngủ, giáo án em vẫn mở cho ánh sao bay vào. Ngày và đêm xa nhau đâu chỉ dài và nhớ, thời gian trong cách trở vẫn cháy ngời tình yêu, pháo anh lên đồi cao nã vào đầu giặc mỹ. Bục giảng dưới hầm sau em cũng là chiến sĩ, cái chết cúi gục đầu, cuộc đời xanh tươi trẻ ngày đêm ta bên nhau. Những đêm ngày chiến đấu, ngày đêm ta bên nhau những đêm ngày chiến đấu, đêm ngày trong chiến đấu anh với em sống vẫn gần nhau.

HÀNH QUÂN XA - Đỗ Nhuận

Hành quân xa dẫu có nhiều gian khổ. Vai vác nặng ta đã đổ mồ hôi. Mắt ta sáng chí căm thù bảo vệ đồng quê ta tiến bước. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.
Dù đôi chân qua những chặng đường có mỏi. Vẫn bước dồn ta hãy hỏi vì đâu. Mấy năm trước sống cơ cực vì bọn giặc kia nó áp bức. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.

Bọn xâm lăng kia nó gây nhiều đau khổ. Kia đồng bào đang đỏ mắt chờ ta. Máu giai cấp chí căm thù đợi lệnh truyền ra ta giết hết. Đời chúng ta đau có giặc là ta cứ đi.

HÀNH QUÂN ĐÊM - Xuân Hồng

Hành quân đêm, hành quân đêm súng mang nặng trên vai, gió vi vu mưa thắm lạnh, sấm chớp soi đường hành quân. Bóng đoàn quân trong màn đêm mang căm thù ra tiền tuyến. Mưa mặc mưa gió mặc gió bước vững bước trong đêm mờ. Đường dù xa lắm nẻo gập ghềnh lòng vững lòng vì quê hương đón chờ ta.

Hành quân đêm, hành quân đêm qua nẻo đường quanh co, tiếng ru con bên xóm nhỏ, chan chứa bao tình làng quê. Bóng đoàn quân trong màn đêm nhắm quân thù quyết xông tới, trước mặt ta bao làng quê tháng năm sống trong căm hờn. Mẹ già ta mắt đã mỏi mòn. Giữa đêm dài chờ bình minh sáng dần lên.

Hành quân đêm, hành quân đêm súng mang nặng trên vai, phía xa xa bao ánh lửa, đom đóm lập lòe vờn bay. Mơ ngày mai giữa trời sao ta ngắm nhìn bao thành phố, sáng rực lên ánh đèn xanh dưới muôn ánh trăng hiền hòa. Đường dù xa gối mỏi chân chồn, thù mỹ còn giục ta bước hồn chân. Hành quân đêm, hành quân đêm.

CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO - Phan Huỳnh Điểu - Thơ: Bùi Minh Quốc

Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao. Dù đạn bom man trợ thét gào, dù thân thể hiển nhiên mang đầy thương tích, dù xa cách hai ngả đường chiến dịch, ta vẫn cùng nhau một ánh trăng ngần.

Một tiếng chim ngàn, một làn gió biển, một sớm mai xuân trước cửa hầm, thấy trời xanh xao xuyến ở trên đầu ta vẫn thắm hai hoa tặng nhau. Ôi trái tim Việt Nam, như mặt trời trước ngực, giữa thế kỷ 20 cháy rực, sáng ngàn năm, ngàn năm.

MỖI BƯỚC TA ĐI
Đồng chí ơi! Người chiến sĩ giải phóng quân miền Nam anh hùng thành đồng Tổ Quốc. Anh đi về đâu, từ Quy Nhơn đến Biên Hoà, vượt qua sông Bé oai hùng về Phước Long xây chiến thắng, anh đi bước hành quân, tiến về giải phóng nông thôn, tiến về thành phố thân yêu đạp trên xác thù, anh đang hành quân ra tiền tuyến, mang một tình yêu giai cấp trong tim.

Mỗi bước ta đi vùi thây quân giặc cướp nước. Mỗi bước ta đi diệt tan bao bốt đồn thù. Theo bàn chân ta, nơi nơi vùng lên mỗi bàn chân ta ghi thêm một chiến thắng sáng soi muôn đời sau. Ha…….

Mỗi bước ta đi trên đường quê tiếng ca thêm rộn ràng, ánh dương đang bùng lên bóng đêm đang lùi xa. Mỗi bước ta đi giặc Mỹ ta tành sợ hãi nhưng lực lượng ta mỗi ngày một lớn lên, vinh quang thay người chiến sĩ giải phóng quân, miền Nam anh hùng.

CÙNG NHAU ĐI HỒNG BINH

Cùng nhau đi hồng binh. Đồng tâm ta đều bước. Đừng cho quân thù thoát. Ta quyết chí hi sinh.

Đk: Nào anh em nghèo đâu. Liều thân cho đời sống. Mong thế giới đại đồng, tiến lên quân Hồng.

Đời ta không cần lo. Nhà ta không cần tiếc. Làm sao cho toàn thắng. Ta mới sống yên vui. Đk:…

LÁ ĐỎ
Gặp em trên cao lộng gió. Rừng Trường Sơn, ào ào lá đỏ. Em đứng, đứng ở bên đường, như quê hương, vai áo bạc, quàng súng trường

Đoàn quân vẫn đi mạnh mẽ. Đường Trường Sơn, chìm trong trời lửa. Chào em, em gái tiền phương, ơi em gái Trường Sơn, hẹn gặp nhé, giữa Sài Gòn. Chào em, em gái Trường Sơn, ơi em gái tiền phương, hẹn gặp nhé, giữa Sài Gòn.

GIẢI PHÓNG QUÂN

Quê ta vì miền Nam, sôi sục căm thù, đau thương giục lòng ta máu đòi nợ máu. Công nông mau vùng lên, chí thác mau cùng tiến, miền Nam trỗi dậy thuỷ triều dâng cao, toàn nhân dân trỗi dậy như thuỷ triều.

Đk: Vì nhân dân ta ra đi, diệt hết lũ đế quốc Mĩ, cờ giải phóng quân bay vùng lên, đoàn ta ca lên hiên ngang bài hát quyết chiến quyết thắng, quê hương đón chào một ngày không xa, một ngày mai khải hoàn vui chan hòa.
Chôn sâu trong lòng ta bao niềm vấn vương, tim ta đang ngày đêm tím bầm đau thương, thôn quê tro tàn bay, phố lớn ta vùi cháy, ra đi ước hẹn ngày về thăm quê rằng chưa tan hết giặc ta chưavề. Đk…

Băng qua muôn hiểm nguy ta lập chiến công, đi lên sao vàng soi sáng đường giải phóng, KomTum giữ thì sâu, Hà Bắc trả nợ máu, đau thương biến thành sức mạnh vô biên, vì miền Nam lũ giặc bay phải đền.

Bình minh reo vang nơi nơi, cầm chắc lưỡi súng bước tới, bền vững đấu tranh xây dựng đời mới, ngày trông sẽ không xa xôi, vui mừng tràn ngập lòng người, từ Cà Mau đến Vĩnh Long, Cần Thơ, Hà Bắc trời xanh như mời ánh sáng tưng bừng trong vinh quang, sao vàng bay trong gió.

MIỀN NAM ƠI CHÚNG TÔI ĐÃ SẲN SÀNG

Miền Nam đang gọi ta, vượt Trường Sơn bay vọng ra. Oi tiếng quê hương như thúc giục chúng ta. Mười mấy năm đã qua, giặc thù xéo lên quê nhà, reo tóc tang đau thương điêu tàn.

ĐK: Miền Nam yêu dấu ta ơi, xin hiến dâng cả trái tim chúng tôi đang sục sôi. Miền Nam ơi, một tiếng của người gọi chúng tôi sẽ lên đường về đây giết quân thù.
Ngày đêm trên miền Bắc, dồn cạn sức xây cuộc đời, tay súng ta bảo vệ biển trời núi đồi. Không phút giây nào nguôi, thề giặc Mỹ kia đời đời, đây chúng tôi đã sẵn sàng rồi.

ĐK: Miền Nam yêu dấu ta ơi, xin hiến dâng cả trái tim chúng tôi đang sục sôi. Miền Nam ơi, một tiếng của người gọi chúng tôi sẽ lên đường về quê hương miền Nam.

TỰ NGUYỆN

Nếu là chim tôi sẽ làm loài bồ câu trắng. Nếu là hoa tôi sẽ làm một đoá hướng dương. Nếu là mây tôi sẽ làm một vầng mây ấm. Là người, tôi sẽ chết cho quê hương.

Là chim tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm. Từ Nam ra ngoài ngoài Bắc báo tin nối liền. Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm. Cùng muôn trái tim ngất say hòa bình.
Là mây theo làn gió tôi bay khắp trời. Nghìn xưa oai hùng đó nên xin tiếp lời. Là người xin một lần khi nằm xuống, nhìn anh em đứng lên cắm cao ngọn cờ.

CON KÊNH XANH XANH

Con kênh xanh xanh, những chiều êm ả nước trôi. Đêm đêm trăng lên, theo dòng buồm căng gió xuôi. Con kênh xanh xanh, những mùa sen nở khắp nơi. Bao câu tơ duyên, dạt dào, tim ai thắm tươi

Thuyền ai lướt qua, hàng chuối với bờ kênh. Thuyền ai lướt qua, bông lúa thướt tha. Tiếng ai hò khoan, vẳng đưa, những câu tình ca. Ngã nghiêng hàng tràm, vang hòa tiếng hò xa xa. Chiến khu mừng vui, ấm bao, lòng dân, quê tôi. Tiếng ai giã bàng, nhịp nhàng, như tiếng, lòng tôi.

Con kênh xanh xanh, những chiều êm ả nước trôi. Ghi sâu nơi tôi, bao ngày tranh đấu nổi sôi. Con kênh xanh ơi! Dập tàn chinh chiến khắp nơi. Bên nhau ta xây trọn bài tình ca thắm tươi.

HÃY YÊN LÒNG MẸ ƠI - Lư Nhất Vũ

Đoàn quân bước trên đường rừng, bình minh lấp lánh chân trời xa. Miền biên giới xanh thẳm, hạt sương cành lá. Từ nơi biên cương núi cao, người lính qua trăm suối nghìn đèo. Lắng nghe tiếng mẹ hiền ngày đêm giục bước con hành quân.

Rừng thay lá bao mùa rồi, đoàn quân chiến đấu xa làng quê. Mẹ ơi! Hãy yên lòng! Dù bao gian nan ngày tháng, Trường Sơn hay nơi đảo xa, đoàn chúng con xin quyết giữ gìn. Chúng con luôn bên mẹ hiền, ngày đêm vững bước trong đoàn quân.

A! Ai gọi đời ta, rền vang núi sông tiếng ru của mẹ. Chúng con đi hòa theo ước vọng, chan chứa mặn nồng, tình non nước chẳng bao giờ phai, tình quê hương thiết tha đời con.

A! Như giục lòng ta. Mẹ ơi có nghe, núi sông vang dậy. Tiếng quân reo hòa theo ước vọng son sắt nguyện thề. Vì non nước hiến dâng đời con. Vì quê hương mến yêu Việt Nam.

BÀI CA HY VỌNG - Văn Ký

Từng đôi chim bay đi, tiếng ca rộn ràng, cánh chim xao xuyến gió mùa xuân. Gởi lời chim yêu thương, tới miền Nam quê hương, nhắn rằng ta ngày đêm thương nhớ. Ước mơ những mùa xuân bóng dáng tương lai. Đường ta đi lên, xây đời trong hoa thơm, có mùa xuân nào đẹp bằng.

Về tương lai! Ngày quê hương màu xanh áo mới chứa chan niềm tin. Đường ta đi xanh thắm mộng đời. Về tương lai! Đàn chim ơi, cùng ta cất cánh kìa ánh sáng chân trời mới đang bừng chiếu bốn phương, gió mưa buồn thương, mùa đông và mây mù sẽ tan.

XUÂN CHIẾN SĨ - An Thuyên

Tặng nhau bông hoa xuân, mừng nhau thêm một tuổi quân, thêm một tuổi đời.
Hát với cây đàn ghitar, bên nhánh hoa đào đơn sơ, hát với tình yêu đồng đội, mùa xuân chiến sĩ.

Hát với đất trời quê hương, súng thép đêm dài đẫm sương, thao thức mùa đông qua rồi, mùa xuân đã đến.

Xuân chiến sĩ, giản dị thôi. Dăm ba chiếc bánh trưng xanh tự làm, vài bánh pháo, hong cho khô, ngồi chờ giây phút giao thừa thiêng liêng, hát nghêu ngao bài tình ca.

Xuân chiến sĩ, nhớ người yêu, thơ xuân tha thiết em thơ dặn dò. Nụ hôn lính, qua giấy thôi, mà tình bỏng cháy như lửa rừng reo, nhớ thương đầy vơi, người lính cách trở vẫn chờ.

Xuân chiến sĩ, tưng bừng ghê, bao nhiêu cô bác lên thăm trận địa. Quà bánh tét, đơn sơ thôi, mà bừng hơi ấm xuân về sáng nay, Tết vui thật là vui.
Cũng có lúc vài cậu thôi, ở tuổi mới lớn xa quê lần đầu, khi Tết đến, không được về, chạy vào chỗ vắng thầm chút thôi, đáng yêu sao người lính gian khổ lẽ thường.

Hát với cây đàn ghi-ta, hát với đất trời quê hương, mùa xuân.

HÁT VỀ ANH - Thế Hiển

Một ba lô cây súng trên vai, người chiến sĩ quen với gian lao. Ngày dài đêm thâu, vẫn có những người lính trẻ, nặng tình quê hương, canh giữ trên miền đất mẹ.
Rừng âm u mây núi mênh mông, ngày nắng cháy, đêm giá lạnh đầy. Rừng mờ sương khuya, bóng tối, quân thù trước mặt, nặng tình non sông, anh dâng trọn tuổi thanh xuân.

Cho em thơ ngủ ngon và vui bước sớm hôm đến trường. Cho yên vui mùa xuân đôi lứa còn hẹn hòn ước mơ. Đã có những hi sinh, khó nói hết bằng lời, nên đọng lại trong tôi, những nghĩ suy. Cho tôi ca bài ca về người chiến sĩ nơi tuyến đầu. Nơi biên cương rừng sâu đâu có những nhọc nhằn khó khăn, mang trong trái tim anh trọn niềm tin. Xin hát mãi về anh người chiến sĩ biên cương.

LỜI NGƯỜI RA ĐI - Trần Hoàng

Một chiều anh bước đi em tiễn chân anh tận cuối đồi, nghe dặn lời, rằng chiến đấu đừng sờn lòng, rằng sóng gió, đừng sờn lòng, đừng nề gian khổ. Lá vàng rơi, mưa buồn rơi, bao lớp người tiền tuyến tuôn ra, ngăn quân thù dày xéo dân ta, cho một ngày mới, một nguồn vui tới, xuân phơi phới. Như dòng sông qua đại dương, qua bao ghềnh và đá cheo leo. Gió mưa đừng sờn lòng, em ơi mới tới ngày nắng ấm. Dù xa xôi, em nhớ lời, rằng muốn có, một ngày về, thì chiến đấu đừng sờn lòng, đứng nề gian khổ em ơi.

Một ngày nào, nghe tiếng chim ca líu lo trên cành hoa đào, em nhủ lòng rằng bóng dáng. người tình lòng, rằng sóng gió đừng sờn lòng, đừng nề gian khổ. Em thầm ghi câu biệt ly, chi tiếng lòng của lớp ra đi, đem cuộc đời về bến vinh quang. Cho một chiều, đến một chiều lưu luyến, sông trìu mến. Cho hồn ta, dâng tình ca, cho bao lòng thơm ngát hương hoa, cho men đời ngạt ngào bao la, cho ngày về ấm cúng. Và em ơi em nhủ lòng rằng muốn hát, bài trùng phùng, thì em ơi đừng sờn, lòng đợi chờ anh về em ơi.

BÀI CA KHÔNG QUÊN - Phạm Minh Tuấn

Có một bài ca không bao giờ quên. Là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên. Có một bài ca không bao giờ quên. Là lời mẹ ru con đêm đêm. Bài ca tôi không quên, tôi không quên, tháng ngày vất vả. Bài ca tôi không quên tôi không quên gót mòn hành quân hối hả. Làm bạn cùng trăng ngồi ôm súng ngắm sao khuya.
Có một bài ca không bao giờ quên. Là mẹ dõi bước con bạc tóc thời gian. Có một bài ca không bao giờ quên. Là rừng lạnh sương đêm trăng suông.

Bài ca tôi không quên tôi không quên những người đã ngã. Bài ca tôi không quên tôi không quên gởi trọn đời cho tất cả. Là đồng đội tôi còn ôm súng giữ biên cương. Nhưng giờ đây có giây phút bình yên sao tôi quên có giây phút bình yên sao tôi quên sao tôi quên.bài ca tôi đã hát bài ca tôi đã hát, với quê hương, với bạn bè, với cả cuộc đời tôi không thể nào quên.

Có một bài ca tôi không bao giờ quên. Là thành phố nhớ nhung một dáng hình ai. Có một bài ca không bao giờ quên. Là cả mùa xuân tim không phai. Bài ca tôi không quên, tôi không quên. Những mùa nước đổ. Bài ca tôi không quên, tôi không quên. Em chống xuồng vượt qua pháo nổ. Chỉ một lần quen mà mang nỗi nhớ mênh mông.

Có một bài ca không bao giờ quên. Có một bài ca không bao giờ quên. Là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên. Có một bài ca không bao giờ quên. Là lời mẹ ru con đêm đêm. Bài ca tôi không quên, tôi không quên, đất rừng xứ lạ. Bài ca tôi không quên, tôi không quên bước dồn đường khuya đói lả. Gạo hẩm cầm hơi, một điếu thuốc cũng chia đôi. Nhưng giờ đây có giây phút bình yên sao tôi quên, có giây phút bình yên sao tôi quên sao tôi quên. Bài ca tôi đã hát, bài ca tôi đã hát với em yêu, với đồng đội, với tất cả lòng mình tôi không thể nào quên, tôi không thể nào quên.

MẸ - PHAN LONG

Cả cuộc đời, cha đi bộ đội. Quà về cho mẹ là mái tóc pha sương, và những vết thương, trên ngực cha, cứ trở gió lại đau nhức nhối. Chiếc ba lô gió sương đã gội. Gia tài cha tặng mẹ, chỉ thế, thôi.

Ngày trở về, mắt đẫm lệ rơi, hai mươi năm, ngày mẹ cưới, đến hôm nay sống đời vợ chồng. Hai mươi năm, hai mươi năm, mẹ nuôi con, một mình.
Mẹ ơi, mẹ ơi…dù năm tháng trôi, mẹ như vầng trăng, rạng rỡ sáng soi. Tỏa mát đời con, những khi va vấp ưu phiền, những khi hạnh phúc êm đềm, con chỉ tìm về với mẹ thôi, trong lòng mẹ bát ngát biển khơi.

BIẾT ƠN CHỊ VÕ THỊ SÁU - Nguyễn Đức Toàn

Mùa hoa lê ky ma nở, ở quê ta miền đất đỏ. Thôn xóm vẫn nhắc tên người anh hùng đã chết cho mùa hoa lê ky ma nở. Đời sau vẫn còn nhắc nhở. Sông núi đất nước ơn người anh hùng đã chết cho đời sau.

ĐK: Người thiếu nữ ấy như mùa xuân, chị đã dâng cả cuộc đời để chiến đấu với bao niềm tin. Dù chết vẫn không lùi bước. Chị Sáu đã hy sinh rồi. Giọng hát vẫn như còn vang đội vào trái tim những người đang sống. Giục đi lên không bao giờ lùi.
Kìa hoa lê ky ma nở. Đẹp thêm quê miền đất đỏ. Nơi đó sáng mãi tên người anh hùng. Bình minh đang rực sáng, cho hoa kia nở (ơ). Mùa xuân lan tràn xứ sở. Tôi đến hát trước nấm mồ chôn sâu người nữ anh hùng.

TRƯỜNG SƠN ĐÔNG TRƯỜNG SƠN TÂY PTDuật-PTuyên

Cùng mắc võng, lên rừng Trường Sơn, hai đứa ở hai đầu xa thẳm. Đường ra trận mùa này đẹp lắm. Trường Sơn đông nhớ Trường Sơn tây.

Trường Sơn tây anh đi, thương em, thương em, bên ấy mưa nhiều con đường mà gánh gạo. Muỗi bay rừng già cho dài mà tay áo, hết rau rồi em có lấy măng không.
Còn em thương bên tây anh mùa đông, nước khe cạn bướm bay lèn đá. Biết lòng anh say miền đất lạ, là chắc em lo đường chắn bom thù..

Anh lên xe, trời đổ cơn mưa, cái gạt nước xua tan nỗi nhớ. Em xuống núi, nắng về rực rỡ, cái nhành cây gạt mối riêng tư.

Từ nơi em đưa sang bên nơi anh, những binh đoàn nối nhau ra tiền tuyến. Như tình yêu nối lời vô tận, là đông Trường Sơn nối tây Trường Sơn.

ĐẤT NƯỚC TRỌN NIỀM VUI - Hoàng Hòa

Ta đi trong muôn ánh sao vàng rừng cờ tung bay, rộn ràng và mê say, những bước chân dồn về đây. Sài Gòn ơi! Vững tin đã bao năm rồi một ngày vui giải phóng.

Ta nghe như muôn tiếng Bác Hồ dậy từ non sông, rạo rực hôm nay, Bác vui với hội toàn dân. Thành đồng ơi! Sắt son đã vang khải hoàn. Oi… hạnh phúc vô biên, hát nữa đi em, những lời yêu thương.

Hội toàn thắng náo nức đất nước, ta muốn bay lên, say ngắm sông núi hiên ngang. Ta muốn reo vang, hát ca muôn đời Việt Nam, Tổ Quốc anh hùng. Oi quê hương, đã bao lần giặc phá điêu tàn mà vẫn ngoan cường, giành một ngày toàn thắng, đẹp quá.

Đời rực sáng những ánh mắt lấp lánh, ta muốn ôm hôn, mỗi tấc đất quê hương. Ta muốn ca vang bước chân những người chiến sĩ, giải phóng kiên. Đêm hoa đăng, những nụ cười là đóa hoa đời, tươi thắm tuyệt vời, đẹp niềm tin mãi mãi. Tổ Quốc muôn đời, trọn vẹn cả non sông thống nhất, rạng rỡ Việt Nam.

TẤM ÁO CHIẾN SĨ MẸ VÁ NĂM XƯA - Nguyễn Văn Tý

Tấm áo ấy bấy lâu nay con thường vẫn mặc, để nhớ ngày, chúng con về, Hà bắc, quần nhau với giặc, áo con rách vai, nên các mẹ già, lại phải thức thâu đêm, vá áo. Tấm áo ấy, bấy lâu nay, con quí hơn cơm gạo, đời mẹ nghèo, trông áo rách, áo rách nên thương. Các con ra đi đã mấy chiến trường, mang theo cả, tình thương, của mẹ. Lạ kỳ thay con đi như thế, bỗng khi nào chợt nhớ hậu phương, thì đường đang xa mà đôi chân thêm khoẻ. Trái tim này rực cháy yêu thương. Mọi gian lao mẹ con ta san sẻ. Nhắm chân trời rạng rỡ ánh dương.

HUYỀN THOẠI MẸ - Trịnh Công Sơn

Đêm chong đèn ngồi nhớ lại, từng câu chuyện ngày xưa. Mẹ về đứng dưới mưa, che đàn con nằm ngủ, canh từng bước chân thù, mẹ ngồi dưới cơn mưa. Mẹ lội qua con suối dưới mưa bom không ngại, Mẹ nhẹ nhàng đưa lối, tiễn con qua núi đồi. Mẹ chìm trong đêm tối, gió mưa tóc che lối con đi.

Đêm chong đèn ngồi nhớ lại từng câu chuyện ngày xưa. Mẹ về đứng dưới mưa, che từng căn hầm nhỏ, xoá sạch vết con về. Mẹ ngồi dưới cơn mưa. Mẹ là gió uốn quanh, trên đời con thầm lặng, trong câu hát thanh bình. Mẹ là gió mong manh. Mẹ là nước chứa chan che dùm con phiền muộn, cho đời mãi trong lành. Mẹ chìm dưới gian nan.

CÙNG ANH TIẾN QUÂN TRÊN ĐƯỜNG DÀI - Huy Du -Xuân Sách

Qua núi sông qua đồng lúa chín. Ta nghe xao xuyến tiếng gọi thiết tha. Ngọn lửa trong tim những chiều hành quân. Sáng lên lời ca những người anh hùng. Qua đất trung du xanh màu lá biếc. Quê anh yêu dấu tím đỏ đồi sim. Chân bước đi xa lòng còn để lại. Quê hương anh đấy ngỡ quê hương mình.

Nguyễn Viết Xuân! Lời anh nói thiết tha. Theo ngọn gió bay xa, như khúc ca giục giã, thôi thúc trong lòng tôi, tiến quân trên đường dài. Đường hành quân qua núi cao vực sâu, tôi đi hờn căm sôi trong máu. Nguyễn Viết Xuân! Trận địa khắp nơi nơi. Anh lại đứng bên tôi, "nhằm quân thù mà bắn", đôi mắt như lửa sôi, đốt thiêu quân thù này. Trận địa đây, đất nước của mình đây, lời anh vẫn vang lên hùng tráng. Kể từ nay sông núi hay biển khơi còn in dấu chân anh đời đời

MIỀN TRUNG NHỚ BÁC - Thuận Yến

Chúng con sinh ra khi nước còn chia cách. Nỗi nhớ Bác Hồ dằng dặc đêm miền Trung. Để sớm nay con đi giữa đoàn quân. Trong gió biển chan hoà đi theo dấu chân bác. Đường miền trung non xanh nước biếc. Xin hỏi đường nào Bác đã qua đây, khi Bác tìm đường cứu nước ai hay. Trời miền Trung, mưa tuôn nắng cháy. Đất quê tôi đưa bác suốt dặm trường. Để bây giờ, đất gọi mãi nhớ thương.

Trái tim phương Nam, đêm hướng về miền Bắc, ở đó bác Hồ người gọi ơi miền Nam. Đường cách xa bao la đất miền Trung. Đâu biết hồi bây giờ quê ta trong tim Bác. Trời Bình Khê trong xanh bát ngát. Lưu luyến một chiều Bác đến thăm cha. Chia sẻ ngọt lành trước lúc đi xa. Biển Phan Thiết đêm đêm sóng hát. Khúc tiễn đưa bác đến bến nhà rồng. Biển muôn đời hát mãi nỗi nhớ mong.

NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TUYẾN LỬA

Ơ giữa rừng đâu có gương soi. Làm sao em thấy được vết bầm trên má. Chuyến tải thương về, mấy lần trượt ngã.Vì mùa mưa nào đã chịu dứt ở đây.

Anh bộ đội thương binh vừa tỉnh lại sáng nay. Đã hỏi thăm em người cáng thương đêm trước. Cô ấy ngã mấy lần tôi đếm được. Mà sao không mới lạ lùng. Chắc anh hiểu rồi, em ở tấm lòng. Nước mắt chỉ dành cho những người ngã xuống. Nên dù té đau, gai rừng tê chân buốt. Đâu để vết thương anh rỉ máu hai lần.

Em là người thanh niên xung phong, không có súng chỉ có đôi vai cáng thương tải đạn. Giữa tầm đạn thù tấm lòng dũng cảm, em vượt đường dài tiếp thêm lửa tiến công. Tôi thấy rồi em ơi. Giữa cuộc hành quân, niềm kiêu hãnh trong mắt em kì lạ. Trong chiếc áo bạc màu đôi miếng vá. Cô gái Việt Nam đẹp đến lạ thường. Ôi những bông hoa nở giữa chiến trường.

VIẾNG LĂNG BÁC - Nhạc: Hoàng Hiệp - Thơ: Viến Phương

Con ở miền nam ra thăm lăng Bác. Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát. Ơi hàng tre xanh xanh Việt Nam. Giông tố mưa xa đứng thẳng hàng. Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng. Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ. Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ, kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân. Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên. Giữa một vầng trăng sáng trong dịu hiền. Dẫu rằng trời xanh biết là mãi mãi. Dẫu rằng biển xanh biết là mãi mãi. Mà sao nghe nhói ở trong tim. Mai về miền Nam thương trào nước mắt. Mai về miền Nam nhớ Bác khôn nguôi. Muốn lam con chim ca hót quanh lăng. Muốn làm bông hoa toả hương đâu đây. Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.

MÀU CỜ TÔI YÊU - Phạm Tuyên_Diệp Minh Tuyền

Hồng như màu của bình minh, đỏ như màu máu của mình tim ơi! Búa liềm vàng rực giữa trời, là niềm hy vọng chói ngời tim ta. Trong đêm tối, lúc mưa sa, màu cờ đỏ thắm vẫn sáng lòa hồn tôi. (Thênh thang trên bước đường đời, ôi màu cờ ấy là lời giục tôi!)2.

Cờ bay màu của niềm tin, đỏ như lời hứa của mình, em ơi! Suốt đời lòng dặn giữ lời, đường dài muôn dặm chớ rời tay nhau. Trong vui sướng, giữa thương đau, màu cờ đỏ vẫn thắm màu lòng tôi. (Ru em trong ánh mặt trời, ơi màu cờ ấy là lời tình yêu)2.

NGÀY MAI ANH LÊN ĐƯỜNG - Thanh Giang - Lê Trúc

Màn đêm buông trên đường, hàng me lung linh ánh đèn. Đêm nay đi bên em giữa lòng thành phố yêu thương. Ngày mai anh lên đường, ngày mai anh ra chiến trường, để lại em yêu dấu. Có khoảng trời rừng núi, lung linh ngàn vì sao sáng trên đường hành quân diệt thù.

ĐK: Như hoa phong lan chờ đợi. Mưa gió không phai tàn. Người về nhị hoa ngát hương. Anh ơi, em lại đón anh về. Như hoa phong lan chờ đợi. Mưa gió không phai tàn. Người về nhị hoa ngát hương. Anh ơi, em lại đón anh về.

Dù xa nhau muôn trùng, mùa thu xôn xao lá vàng. Em ơi anh xa em vẫn gần thành phố thân thương. Bàn tay em xây ngôi trường. Bàn tay em như lúa vàng gửi tình lên biên giới, có khoảng trời thành phố, mênh mông và trong xanh, với bao người bạn thân tâm tình.

LỜI ANH VỌNG MÃI NGÀN NĂM - Vũ Thanh

Sáng mãi tên anh người con của đất nước. Sông núi reo ca người anh hùng thành đồng bất khuất. Nguyễn Văn Trỗi, Nguyễn Văn Trỗi, người công nhân thành phố Sài Gòn, mà lời anh trước súng giặc thù, vẫn cháy lửa tranh đấu. Oi tên anh truyền khắp hoàn cầu, vọng về Vê-nê-du-ê-la, cuồn cuộn sôi trong muôn con tim, người du kích châu Mỹ la tinh. Anh đã sống cuộc đời sáng rực ánh mặt trời. Anh sống tuổi thanh xuân đẹp tươi, trong khói lửa luyện nên thép gang. Noi gương anh còn có triệu người, cả miền Nam đang sôi tim gan, cuồn cuộn dâng lên như phong ba, dìm đầu quân cướp Mỹ xâm lăng. Gió đưa muôn tiếng ca. Lời anh hát ngày nào, Việt Nam muôn năm! Việt Nam muôn năm! Lời anh vọng đến ngàn năm. Lời đất nước ngàn năm chói sáng.

LÊN NGÀN - Hoàng Việt

Hò..ơ, ơ…dòng sông chảy xiết lái thuyền chèo đi. Trên sông Vàm Cỏ Đông, nước chảy ngược dòng…Nước ngược dòng…hò..ơ..ơ em chèo thuyền đi trên rẫy tráng công, cắt lúa thay chồng, thay chồng nuôi con.

Nước ngập đồng xanh lúa chết, gió mưa sập đổ mái nhá, bao nhiêu gia đình tan hoang. Đau thương lệ rơi chứa chan.

Em đi cắt lúa trên ngàn, rẫy trên ngàn nắng thiêu chang chang. Đường đi nước ngập mênh mang, bàn chân dẫm gai lòng không thở than. Người dân dưới ruộng lên ngàn, tìm lúa đổ bao mồ hôi. Gánh về từng hát lúa vàng, cùng nhau chung sống căm thù giết Tây.

Em đi cắt lúa trên ngàn, còn anh chiến đấu sa tràng. Kháng chiến nhất quyết thành công, kháng chiến nhất quyết thành công. Mai này kháng chiến thành công, anh về em thỏa ước mong, anh về em thỏa ước mong.

NHẠC RỪNG - Hoàng Việt

Cúc cu! Cúc cu! Chim rừng ca trong nắng. Im nghe! Im nghe! Ve rừng kêu liên miên. Rừng hát gió lay lên trên cành biếc. Lao xao! Rì rào. Dòng suối uốn quanh, làn nước trôi trong xanh. Róc rách! Róc rách! Nước luồn qua khóm trúc. Lá rơi! Lá rơi! Xoay tròn nước cuốn trôi. Có anh chiến sĩ đi qua khu rừng vắng, lắng rừng tâm hồn vui phơi phới. Anh cười một mình rồi cất tiếng hát vang. Cây rừng đội tiếng theo lời ca mênh mang.

Tính tang! Tính tình. Miền Đông gian lao mà anh dũng. Tính tang! Tính tình. Hăng hái chiến đấu với quân thù. Đường xa chân đi vui bước. Lòng xuân thêm bao thắm tươi. Nhạc rừng vẳng đưa cùng nhịp bước. Hương rừng thoáng đưa hồn say sưa. Rừng bát ngát ôi rừng mến yêu.

ĐIỆP KHÚC TÌNH YÊU

Nhớ nhớ cái hôn đầu tiên, anh chưa dành cho em. Nhớ, bài tình ca đầu tiên, anh chưa dành cho em. Oi nhớ, tuổi trẻ của chúng ta đã qua đi qua chiến tranh. Nhớ! Nhớ cái hôn đầu tiên, đã hôn lên đôi mắt của người bạn đã hi sinh. Nhớ bản tình ca đầu tiên, là hành khúc lên đường.

Nhưng hôm nay anh sẽ hát, anh sẽ hát, bài hát của chúng ta. Hãy hát lời lửa cháy, bằng trái tim tình yêu, hãy hát lời tình yêu, bằng trái tim lửa cháy. Hãy hát lời lửa cháy, bằng trái tim yêu thương, hãy hát lời yêu thương, bằng lửa cháy trong ta.

BÓNG CÂY KƠ-NIA

Buổi sáng em làm rẫy, thấy bóng cây Kơ-nia. Bóng ngả che ngực em về nhớ anh không ngủ. Buổi chiều mẹ lên rẩy thấy bóng cây Kơ-nia, bóng tròn che lưng mẹ về nhớ anh mẹ . Em hỏi cây Kơ-nia? Gió mấy thổi về đâu? Em hỏi cây Kơ-nia? Gió mấy thổi về đâu? Về phương mặt trời mọc. Mẹ hỏi cây Kơ-nia. Rễ cây uống nước đâu? Uống nước nguồn miền Bắc. Con giun sống nhớ đất, chim Phí sống nhớ rừng. Em và mẹ nhớ anh, uống theo nguồn miền Bắc. Như bóng cây Kơ-nia, như gió cây Kơ-nia. Như bóng cây Kơ-nia, như gió cây Kơ-nia. Ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơơ. Như bóng cây Kơ-nia, như gió cây Kơ-nia.

TIẾNG HÁT TỪ THÀNH PHỐ MANG TÊN NGƯỜI - Cao Việt Bách - Đăng Trung

Từ thành phố ngày Người đã ra đi. Bao năm ước mong Bác trở về. Trong chiến dịch này Bác đã cùng về với những đoàn quân. Bác vẫn đến từng nhà thăm các cụ già, cầm tay chúng con, Bác bắt nhịp bài ca kết đoàn.

ĐK: Thành phố Hồ Chí Minh, ngời ngời rực sáng tươi lai. Trong mỗi trái tim, trong mỗi ước mơ, trong mỗi cuộc đời, ta luôn có Bác. Lời Bác thiết tha, dìu dắt chúng ta, sáng mãi tên Người, Thành phố Hồ Chí Minh.

Vang trên phố phường tiếng hát yêu thương. Say trong ước mơ năm tháng của Người. Mang bóng hình Người, ấm áp cuộc đời, góp sức dựng xây. Non sông ta đàng hoàng, đất nước mạnh giàu, thỏa lòng Bác mong. Nước non này ngàn năm vững bền.

VÀM CỎ ĐÔNG - Trương Quang Lục - Hoài Vũ

Ở tận sông Hồng em có biết quê hương anh cũng có dòng sông. Anh mãi gọi với lòng tha thiết: Vàm Cỏ Đông, ơi Vàm Cỏ Đông.

Ơ…ơi Vàm Cỏ Đông ơi hỡi dòng sông, nước xanh biên biếc chẳng đổi thay dòng. Đuổi Pháp đi rồi nay đuổi Mỹ xâm lăng. Giặc đi đời giặc sông càng xanh trong. Giặc đi đời giặc sông càng xanh trong.

Ơ..ơi Vàm Cỏ Đông đi hỡi dòng sông có anh du kích dũng cảm kiên cường. Lẩn ánh trăng mờ băng lửa đạn qua sông. Diệt tan tàu giặc giữ gìn quê hương. Diệt tan tàu giặc giữ gìn quê hương.

Vàm Cỏ Đông đây Vàm Cỏ Đông đây. Ta quyết giữ từng chiếc xuồng tấm lưới cây dầm. Từng con người làm nên lịch sử. Và dòng sông trong mát quanh năm. Vàm Cỏ Đông đây, Vàm Cỏ Đông đây. Ta quyết giữ gìn từng mái nhà nép dưới rặng dừa. Từng thửa ruộng ngòi đen màu mỡ. Từng mối tình hò hẹn sớm trưa.
Ở tận sông Hồng em có biết quê hương anh cũng có dòng sông. Anh mãi gọi với lòng tha thiết: Vàm Cỏ Đông ơi Vàm Cỏ Đông, Vàm Cỏ Đông ơi Vàm Cỏ Đông

BÁC HỒ MỘT TÌNH YÊU BAO LA -Thuận Yến

Bác Hồ, Người là tình yêu thiết tha nhất, trong lòng dân và trong lòng nhân loại. Cả cuộc đời Bác chăm lo cho hạnh phúc nhân dân, cả cuộc đời Bác hi sinh cho dân tộc Việt Nam.

Bác thương các cụ già xuân về gởi biếu lụa. Bác yêu đàn cháu nhỏ trung thu gửi cho quà. Bác thương đoàn dân công đêm nay ngủ ngoài rừng. Bác thương người chiến sĩ đứng gác ngoài biên cương. Bác viết thư thăm hỏi gửi muôn vàn yêu thương, Bác viết thư thăm hỏi gửi muôn vàn tình thương.

Bác Hồ, Người là tình yêu thiết tha nhất trong lòng dân và trong trái tim nhân loại. Cả cuộc đời rất thanh cao không gợn chút riêng tư, mãi ngàn đời ngát hương thơm trong tâm hồn Việt Nam.

Bác đem ánh sáng mặt trời, xua màn đêm giá lạnh. Bác đem mùa xuân về dâng hoa đẹp cho đời. Bác như vì sao sáng, sáng giữa trời bao la. Như cánh chim không mỏi, bay khắp miền quê hương. Như cánh chim không mỏi, bay khắp trời Việt Nam. Xin khắc sâu ơn Người trong tấm lòng Việt Nam.

__________________
Về Đầu Trang Go down
https://kytucxa9b.forumvi.com
 
bai hat sinh hoat doan
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» hoat hinh tong hop
» link down bo phim hoat hinh shaun the sheep
» Troi.Sinh.Con.Gai
» TUYỂN SINH HỌC GIAO TIẾP TIẾNG ANH
» TUYỂN SINH HỌC GIAO TIẾP TIẾNG ANH

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
SINH VIÊN TRƯỜNG TÂY BẮC :: Các Chuyên Mục Khác :: Thơ ca-
Chuyển đến